Người Việt vốn sợ bệnh viện, sợ nhiều thứ, trong đó sợ nhất là tốn tiền và phát hiện bệnh. Nhiều người bảo rằng thôi đừng đi khám
Đại
thi hào Sergei Aleksandrovich Yesenin đã nói hai câu thơ vừa buông xuôi, vừa
tuyệt vọng, vừa an ủi trước ngày chết của mình đúng 1 ngày:
"Trên
đời này, chết là điều chẳng mới
Nhưng
sống thật tình cũng chẳng mới gì hơn"
Đời
người trăm năm nếu so với vũ trụ dài đằng đẳng chỉ là cái chớp mắt không hơn
không kém. Thậm chí cả vài chục, vài trăm ngàn năm từ khi xuất hiện đến lúc diệt
vong của loài người cũng chỉ là cái chớp mắt mơ hồ. Nhưng so với bộ phù du có
cuộc đời chỉ 24h thì đời người tính ra cũng dài lắm, tính ra cũng làm nhiều việc
lắm và tính ra cũng còn nhiều cái muốn mà chưa làm được lắm.
Tầm
10 năm trước, anh tôi qua đời vì ung thư gan và phổi, có thể do uống rượu và
hút thuốc quá nhiều, nhưng tôi thấy nhiều người còn uống và hút nhiều hơn sao vẫn
không ung thư, kỳ lạ. Anh tôi chỉ cầm cự được hơn 1 tháng từ lúc phát bệnh, để
lại vợ mới cưới và đứa con 3 tháng. Những ngày cuối đời, khát khao sống mới
mãnh liệt, mới mạnh mẽ, hằn lên cả trong ánh mắt mỏi mệt. Như nhạc sỹ Hoài An
đã nói: "Nếu chỉ còn một ngày để sống, chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp. Phải
chăng ta có lúc vội vàng, nên ra đi chưa được bình an"
Người
Việt vốn sợ bệnh viện, sợ nhiều thứ, trong đó sợ nhất là tốn tiền và phát hiện
bệnh. Nhiều người bảo rằng thôi đừng đi khám, mắc công lòi bệnh ra thêm lo, để
vậy vài bữa chết cho thoải mái. Đợi mất bò mới lo làm chuồng, nên đa số những
ca mắc ung thư đều ở giai đoạn cuối không thể cứu chữa. Nó rõ ràng hơn nhiều
chuyện tào lao như ung thư do ăn vài chai nước mắm truyền thống
Tôi
vốn không mấy thích thú với phương pháp "đầu độc toàn bộ cơ thể" là
hóa trị và xạ trị. Tôi nghĩ nó không chữa bệnh, nó kéo dài cuộc sống thêm một
thời gian nhất định, nó giống như lựa chọn giữa có thể chết liền hoặc chết chậm,
dù rằng đó là phương pháp khoa học thực tế. Tôi lại càng không tin nổi những thứ
như nuốt mật con này con kia, hoặc kéo nhau quỳ cả ngày để bà đồng bà lang nào
đó vẫy nước thánh lên đầu, kiểu vái tứ phương.
Hôm
trước, có nói chuyện với mấy người bạn là bác sỹ về chuyện ung thư, bên lề hội
thảo khoa học, mới té ngửa ra rằng Việt Nam đã chế tạo thành công chất dẫn hỗ
trợ điều trị và phòng tránh ung thư. Những sản phẩm có chứa tam thất, nghệ và
rong biển, trong đó curcumin (nghệ) được nano hóa thông qua việc sử dụng đồng
thời hai loại chất nguồn gốc thiên nhiên là Fucoidan (rong, tảo biển nâu) và
Saponin Notoginseng (tam thất), giúp những người điều trị ung thư ăn tốt hơn, bổ
máu, tăng cường thể chất để đủ lực chống chọi với bạo bệnh.
Nghe
cũng vui vui, ít ra trong mấy mươi ngàn tiến sỹ cứ bị đem ra mỉa mai, vẫn còn rất
nhiều người thực giỏi. Ứng dụng nghiên cứu CumarGold Kare của Viện Khoa học Vật
liệu (thuộc Viện hàn lâm Khoa học và Công nghệ VN) mở ra những tia sáng cuối đường
hầm cho hơn 200.000 người mắc ung thư mỗi năm, hy vọng vậy.
Nguồn: FB Bui An