Đàn bà luôn mơ mộng, có khi cháy bỏng, đa số thầm kín, nhất là khi nhìn sang hàng xóm. Mơ mộng luôn là bản năng cơ bản khi đối diện với hiện thực
Đàn bà luôn mơ mộng, có khi
cháy bỏng, đa số thầm kín, nhất là khi nhìn sang hàng xóm. Mơ mộng luôn là bản
năng cơ bản khi đối diện với hiện thực. Đôi khi, người ta mất một vòng tròn đằng
đẳng chạy theo những giấc mơ để về lại được nơi bắt đầu.
Không ngạc nhiên khi La La
Land được các cô gái trẻ yêu thích như thế với những giấc mơ đẹp. Nhưng tôi lại
ám ảnh những giấc mơ khắc nghiệt trong Requiem for a dream hơn, ở đó, những giấc
mơ bị vùi nát trong máu và nước mắt. Cách kết thúc một giấc mơ không thể nào
nghiệt ngã hơn.
Nhưng, đời này sẽ tẻ nhạt lắm,
sẽ buồn lắm nếu thiếu đi những giấc mơ hoang đường trong đam mê bất tận. Dẫu
sao, cứ mơ đi, đâu ai đánh thuế những giấc mơ.
Trong Chạy đi rồi tính, người
phụ nữ có gia đình cũng có một giấc mơ hoang như bao người. Thậm chí, sự phù
phiếm có thể che lấp cả những thứ đáng giá. Chạy đi rồi tính là phim hài, cười
nghiêng ngã (xem mấy trích đoạn thì cảm giác vậy), nhưng thông điệp về giá trị
đích thực, về gia đình ấm áp vẫn hiện rất rõ. Tóm lại, cứ ra rạp xem đi rồi
tính.