Review "Moonlight" (2016) Tôi đã không được chọn để sinh ra trong một cuộc đời toàn màu hồng, tôi đã không được chọn để đượ...
Review "Moonlight" (2016)
Tôi đã không được chọn để sinh ra
trong một cuộc đời toàn màu hồng, tôi đã không được chọn để được sinh ra là người
bình thường-lập gia đình và có những đứa con,và tôi cũng đã không được chọn để
sinh ra cho cha mẹ yêu thương vô bờ bến-những người sẵn sàng cho tôi một cuộc sống
tốt hơn so với những gì họ đã có.Chiron trong phim cũng thế,anh đã không chọn để
được sinh ra là người da đen,anh đã không chọn để được sinh ra là người đồng
tính, và anh ta đã không chọn để được sinh ra ở chung với một người mẹ nghèo,là
con nghiện phá nát cái nhà. Đây có thể là một quan sát tầm thường lẫn hiển
nhiên, nhưng đó là điều tôi không thể bứt ra được khỏi tâm trí sau khi xem
"Moonlight" vào buổi chiều ngày đầu năm này.
Không cao trào,không giật gân,không
có những hình ảnh đẹp bống bẩy được đầu tư công phu và không có quá nhiều diễn
viên diễn xuất tài tình,nhưng cái "Moonlight" làm được lại là ở sự
truyền đạt nhẹ nhàng ko kém phần lay động,lời thoại trau chuốt/gọt dũa đến độ
mà tôi không nghĩ được thốt ra là những con người ngập ngụa trong khốn khó
Khi bạn xem phim này tôi nghĩ sẽ có
cơ số bạn bảo kịch bản bình thường và truyền đạt có phần nhàm chán,tôi cũng
nghĩ như thế,nhưng nếu xét về việc bất chấp tác phẩm được chia làm ba phần
riêng biệt/3 chương cuộc đời từ nhỏ đến lớn của Chiron,với nhiều khoảng lặng
không âm nhạc và ánh mắt giàu cảm xúc của các diễn viên, không lời dẫn với những
câu hỏi không lời giải đáp như thể bạn chẳng biết chuyện gì đang xảy ra cùng
Juan(kẻ buôn ma túy nhưng có tính cách cao thượng),cùng Kevin(tình cảm rung động
đầu đời lẫn trải nghiệm giới tính bên bờ biển),cùng Paula(mẹ), hay cùng với
chính Chiron giữa ba lát cắt cuộc đời ấy,mới thấy"Moonlight" thật sự
tuyệt vời trong việc kết nối một câu chuyện nói hoài mãi về những người đi tìm
tình yêu, đi tìm lấy lẽ sống cho chính bản thân.
Tôi biết, có rất nhiều bộ phim về
khía cạnh sexuality,homo để xem chính bản thân mình như thế nào...Moonlight nó
kết nối kỳ lạ ở chỗ có nhiều Shots trừu tượng và những thứ đó phải được hiểu bởi...mỗi
người xem một cách riêng biệt.Ví dụ Kevin là giai thẳng nhưng tình cảnh đưa đẩy
lại muốn là điểm tựa cho Chiron,đó không đơn thuần chỉ là sự thương cảm hay
tình bạn,nó lại nghiêng hẳn về việc khám phá những thú vui mới tuổi mới lớn.hay
Mahershala Ali (vai Juan) với tuyến nhân vật được xây dựng rất tốt,sẳn sàng
dang rộng vòng tay giúp đỡ để Chiron có 1 cuộc sống tốt hơn, mặc dù ông không
phải là cha mẹ của anh.
Ngoài ra, việc lựa chọn nhạc thực sự
là...kì lạ. Ý tôi là, có một số bài hát rất bình thường lại tạo nên cảm giác kịch
tính tương phản(đoạn ông Juan dạy Chiron bơi,đoạn Chiron ngâm mặt vào bồn nước
toàn đá trong chương 3,đoạn Kevin bật đĩa nhạc xưa trong quán ăn khi gặp Chiron
sau vài năm xa cách...).tôi đã nhận được rất nhiều cái ớn lạnh không nguyên vẹn
xác xơ khó diễn tả ấy
Tôi không biết phải nghĩ gì ngay bây
giờ ... Tôi không biết phải cảm thấy như thế nào ngay bây giờ với kết phim ...
Tôi nghĩ rằng tôi đã chết bên trong một chút,nhưng nhiều hơn cả tôi lại muốn
mang đến cho Chiron một cái ôm suốt bộ phim; bất cứ khi nào tôi nghĩ rằng tôi
không thể nào cảm thấy tồi tệ hơn cho đứa trẻ này,vâng 'show, don’t tell',hãy
xem phim này vì cảm xúc của mình, sự tỉnh táo của mình hoặc cảm giác của mình về
một người nào đó hoặc một cái gì đó bạn muốn mà không thể nói bằng lời, đại loại
vậy.
Tôi không quan tâm nếu phim này thắng
bất kỳ giải Oscar nào hay không. Tôi muốn mọi người xem bộ phim này. Cho dù bạn
là trai gái gay les bánh bèo dị tính phi giới tính các kiểu ...để chúng ta thấy
những người khác và những thứ khác bằng góc độ đa chiều mà chúng ta chưa khi
nào biết nhiều về họ hay cái cuộc đời 1 lần để sống này làm cho mọi người hiểu
nhau hơn, ít nhất là một chút.