Truyện ngắn: Hoa hồng xanh (Chap 3)
-
À rồi, nói ngắn gọn thôi chứ gì ?
- Ừ.
-
Thực ra là con bạn anh có quen chị Quỳnh. Một hôm tình cờ, không mưa không nắng,
nó dắt chị Quỳnh mày đi theo. Thế là anh say nắng nó từ đấy.
-
Sao nữa, tiếp đi tiếp đi.
-
Sau đó hả, sau đó... không có sau đó nữa. Hết rồi.
-
Địt mẹ, là sao ? Vậy sao ông tán đổ được.
-
Sao mày ngu thế. Thì con Quỳnh là bạn của bạn anh mà. Sau đó mày tự biết chứ.
-
Mẹ, nói chuyện ngu như chó. Tôi biết thì tôi đã đéo hỏi ông rồi.
-
Thì kiểu như con bạn anh là cầu nối giúp anh tiếp cận chị Quỳnh. Rồi dần dần dựa
vào cái độ đẹp trai của anh mày, chị mày yêu anh luôn chứ sao.
- Ọe,
thấy gớm - địt mẹ giật cả mình. Bà Quỳnh đã đứng lù lù đằng sau rồi .
-
Thôi không nói phét nữa - ông Khánh choàng dậy ôm chị Quỳnh rồi dắt nhau vào
trong. Tôi cũng loay hoay đi vào dọn dẹp lại mấy cái chậu hoa.
Tôi
xếp nó lại cho ngay ngắn rồi lấy hoa mới ra trưng. Trong lúc dọn mấy cái giỏ
hoa hồng xanh thì tôi bị gai đâm trúng. Địt mẹ xui vcl. Từ từ mà khoan, tự
nhiên tôi thấy cái cảnh này quen vl, một vài suy nghĩ trong tôi thoáng qua,
haha vui quá, có cách rồi.
Sáng
hôm sau, tôi đi làm thật sớm để đợi Nhung đến mua hoa. Hôm nay tôi ăn mặc lịch
sự, gọn gàng, cạo râu, tỉa lông mũi và khi nào cũng tỏ ra thân thiện. Con bánh
bèo này mà thấy tôi nhăn nhó là nó xịu cái mặt xuống liền, tôi phải làm nó vui
trước đã. Phù phù, lau kính nào, phù phù, hihi. Nhung ơi, gọi tao đi mày, gọi
tao y như hôm qua mày gọi tao ấy. Nào nào nhanh lên :
-
Thằng kiaaaaaa.
Cái
đéo gì thế trời.
-
Ai đấy ?
-
Mày lau kính hơn một tiếng rồi đấy. Cái địt cụ thằng này, mày định nuốt luôn
cái kính phải không ?
Ơ,
đã hơn một tiếng rồi à ? Sao nhanh thế nhỉ ? Tôi gượng cười với lão Khánh rồi
đi vào nhà dọn dẹp. Mà chị Quỳnh dọn sẵn hết rồi, làm gì có cái gì để dọn đâu.
Tôi lê la lại chỗ quầy hoa hồng, tôi trưng hết hoa hồng xanh mới ra ngoài chỗ dễ
nhìn nhất, xịt xịt nước cho nó tươi lên. Sao Nhung lâu tới thế nhỉ ? Tôi bắt đầu
sốt ruột vcl. Hay hôm nay nó đéo tới. Nghĩ vậy tôi tiện chân sút luôn cái giỏ
hoa hồng xanh vừa bày ra :
-
Ê ê, mày lại làm cái đéo gì thế thằng kia.
-
Hả hả - giờ tôi mới giật mình. Thôi chết mẹ bay mẹ giỏ hoa rồi - Ơ em lỡ chân.
-
Lỡ cái địt mẹ mày, mày sút rõ ràng mà lỡ - ổng đưa chân lên đá vào đít tôi cái.
Đm Khánh, đau vãi. Bực cả mình, đéo ở đây nữa. Tôi chạy lại đằng sau, ngồi ngắm
mấy chậu hoa lan rừng, hôm nay có mấy cây hoa lan bắt đầu nở hoa rồi, tôi thấy
thơm lắm. Tôi ngồi xổm xuống đất, chống cằm lên và mơ màng về Trang. Tự nhiên
tôi thấy hoa Lan đẹp quá trời, giống y như Trang vậy. Không biết Trang có quay
lại đây nữa không nhỉ ? Con bánh bèo kia thì chắc chắn là có rồi, còn Trang thì
tôi không biết. Tôi ngồi thẫn thờ, tự nghĩ, rồi tự thấy buồn buồn, mơ hồ và thắc
mắc. Ước gì Trang tới đây nữa.
Hôm
sau, hôm sau nữa cũng không thấy nó tới. Ngày nào tôi cũng sút mấy giỏ hoa hồng
xanh, hên mà nó đéo hư như lần trước. Rồi tôi lại bị ăn chửi, xong tôi lại ra
ngắm hoa Lan, trong cái cửa hàng này đéo hoa nào đẹp bằng hoa Lan cả. Tôi thấy
thế.
Một
buổi sáng tinh mơ, tôi lại chạy ra cửa hàng và làm việc như bao ngày khác. Hôm
nay trời mưa to, chắc đang bão. Tôi đang thưởng thức buổi sáng tuyệt vời ở SG
thì mưa mẹ nó mất. Chị Quỳnh với anh Khánh cũng ở đấy sẵn rồi. Tôi chạy vội vào
nhà rồi cởi cái áo mưa ra. Đang tính rên rỉ với hai ông bà thì có con nhỏ nào
chạy vù vào trong :
-
Aaa, mưa to quá.
Thế
là hai ông bà hất tôi ra như con ghẻ rồi chạy lại chỗ con kia, đm còn con nào
ngoài cái con bánh bèo vô dụng kia nữa :
-
Nhung hả em. Có bị ướt chỗ nào không ? Vào đây ngồi đi em. Để chị pha cho em cốc
nước nhé.
-
Dạ em không sao hihi. Nay em qua mua hoa mà đang đi trời lại mưa mất.
-
Sao không gọi cho chị, chị kêu thằng Hiếu mang qua cho, khỏi phải qua cho mất
công.
Nó
cười với chị Quỳnh rồi quay qua, giờ nó mới nhìn thấy tôi, nó cười, khi tóc em còn
ướt và đôi môi vẫn còn rung lên từng hồi vì lạnh, thì nụ cười của em lại càng đẹp
hơn bao giờ hết. Đúng kiểu em gái mưa. Tôi cũng cười với nó, cái kiểu nhe răng
ra cười một phát rồi thôi ý, xã giao ấy mà. Chị Quỳnh dắt con bánh bèo vào
trong nhà ngồi rồi pha cho nó ly sữa nóng uống. Đm nó mới mua hoa có hai ba lần
thôi mà bả còn thương nó hơn cả tôi, trên đời này đúng là đéo còn công bằng nữa
rồi. Nhưng tôi cũng không quan tâm cho lắm, nhìn nó cũng tội tội.
- Ở
đây nha Hiếu, chị đi lấy hàng.
- Ủa
còn mưa mà chị.
-
Chị bắt taxi đi được rồi. Cũng ít lắm không nhiều, lấy sớm chứ để lâu sợ hư.
-
Dạ vâng.
Rồi
part2, hai đứa nó dắt nhau đến bên kia bờ của hạnh phúc. Lần này tôi đéo phải
ăn hộp xôi ngon như cứt giống hôm bữa nữa, nhưng tôi phải ở lại trông quán cùng
với con bánh bèo này, có hơi ngại, à đéo phải hơi, bình thường suy nghĩ thì ghê
gớm lắm chứ ngại bỏ mẹ ra ấy. Nó cầm ly sữa lên, thổi phù phù rồi uống, uống
xong nó nhìn tôi rồi cười hì hì, con này tài thật, muốn ghét nó lắm mà đéo thể
ghét nổi mà.
-
Ngon không ?- tôi hỏi nó
-
Ngon, hihi.
-
Sao mấy nay.... sao mấy nay không thấy em tới.
-
Anh nhớ em à ? - nó nhìn tôi rồi lại cười, cái đm, mày làm như một mình mày biết
cười còn tao thì không ấy, ghét thế không biết.
-
Nhớ hồi nào, thấy thắc mắc thì hỏi thôi.
-
Tại mấy nay em hơi bận nên không qua được. Với lại hoa ở nhà vẫn còn, nay nó sắp
hư rồi nên em qua mua thêm.
Tôi
không nói gì thêm nữa. Nó ngồi nhìn ngó xung quanh một hồi, rồi lon ton chạy lại
cái chỗ bày hoa hồng xanh. Đôi mắt nó thay đổi 180 độ luôn. Nó đi từ từ, thật
chậm, thật chậm qua từng giỏ hoa đã được sắp xếp gọn gàng, mỗi lần đi qua, nó
khẽ đưa mấy ngón tay sờ nhẹ vào mấy bông hồng xanh đó. Những giọt sương còn
đang cuộn mình trong kẽ lá, khẽ rơi rớt, vương vãi một ít trên những ngón tay
xinh xắn của Nhung. Tôi chăm chú nhìn theo từng cử chỉ và hành động của nó như
một sự tò mò. Đôi mắt Nhung lặng trùng xuống, đượm buồn. Khi đến giỏ hoa cuối
cùng, tay em khẽ vuốt ve những cánh hoa hồng còn hơi ươn ướt, đăm chiêu và mơ
màng. Tôi đoán là em bị vẻ đẹp của nó hút hồn rồi.
-
Ê, em thích hoa hồng xanh vậy à ?
Nó
giật mình nhún hai cái vai lên rồi quay lại nhìn tôi, thả nỗi buồn trong đôi mắt
ấy bay đi mất, nó khẽ cười :
-
Dạ. Em thích lắm. Trong tất cả loại hoa thì em thích hoa hồng xanh nhất ?
-
Sao thế ? Nó đẹp vậy à ?
-
Um... cũng không hẳn là vì nó đẹp. Vì nó có ý nghĩa nữa.
Nó
xách giỏ hoa cuối cùng mà nó chạm vào, mang ra cho tôi rồi nói :
-
Em lấy cái này. Anh tính tiền cho em đi.
-
Em về à ?
-
Dạ. Em về đây, hôm sau em lại ghé.
Tôi
bọc cái giỏ hoa lại cho nó rồi dắt xe cho nó về. Đm nó còn đéo mang áo mưa, nó
chôm luôn cái áo mưa của tôi rồi, chán thật chứ. Dù sao thì hôm nay tôi cũng gặp
được Nhung, cơ mà tôi lại đéo hỏi thăm được gì về Trang cả. Giờ mới nhớ ra, đm
tiếc quá, tiếc vãi cả lone. Phải chi hồi nãy hỏi thăm có phải là ngon ăn rồi
không. Tôi lại tự trách rồi đi ra sau, nhìn ngắm mấy giỏ hoa Lan. Dạo này tôi
chăm sóc khá kĩ cho nó, nhìn đẹp hẳn ra. Tôi lại cười rồi lại nghĩ vẩn vơ, mơ
màng trong làn khói thuốc.
-
Nhung đâu Hiếu ơi.
-
Nó về rồi chị - tôi vội chạy lên trên khi nghe tiếng chị Quỳnh vọng lại.
-
Mày lại làm gì con bé đúng không ? Mưa thế mà mày đuổi nó về là sao ? Tao đã bảo
bao nhiêu lần rồi, là mày phải gây thiện cảm cho khách chứ ?
Ơ
cái địt, bố thề nếu mày đéo phải anh tao tao đã cho mày ra đảo rồi Khánh ạ. Đéo
thể hiểu nổi, tôi có làm cái gì đâu cơ chứ. Mà riết rồi tôi cũng quen, thanh
niên Khánh này được cái khẩu xà thôi chứ tâm phật lắm.
-
Lo mà học cắm hoa đi. Tháng sau là bên kia xong rồi đấy. Mày mà không làm được
thì...
-
Rồi rồi em biết mà. Mấy nay em lên tay hơi bị ghê đấy, hỏi chị Quỳnh mà xem.
- Ừ,
con trai mà khéo tay ra phết. Chị là chị yên tâm lắm.
Tôi
thề là tôi chỉ thương mỗi chị Quỳnh thôi. Chứ còn con dog nhà tôi thì tôi chỉ
muốn làm thịt nó ngay lập tức. Khi đéo nào gặp nhau là cũng sủa inh ỏi cả lên.
Lại hết một ngày làm việc đầy ắp tiếng chửi. Ngày nào mà không gặp Trang là
ngày đấy nó đéo ra hồn mà. Buồn lắm.
"
Sáng sớm em hái hoa hồng bán cho bao người mua, sáng sớm anh hái hoa hồng, bán
nhưng không người mua "
Đoạn
này khỏi giới thiệu, lại một buổi sáng như lone nữa thôi.
-
Em không mua hoa hồng, em mua hoa Lan có được không ?
Thôi
chết mẹ rồi. Tôi đéo nghe nhầm đúng không ? Ai đó hãy nói đây là sự thật đi.
Tôi quay lại và vỡ òa trong cảm xúc. Là Trang, đúng là Trang rồi. Con tim tôi lại
loạn hết cả nhịp khi thấy gái xinh. Mà đm, đâu ra con bánh bèo kia nữa kia, nó
lại còn đứng sau tủm tỉm cười đm tụt hết cả cảm xúc.
-
Hai đứa tới mua hoa hả ? Tôi quay lại và cười thân thiện với Trang.
-
Dạ.
-
Vào lựa đi em.
Hai
đứa nó dắt tay nhau đi vào. Tôi cũng vội cất cái xô nước rồi chạy vào theo. Vừa
lòi cái mặt ra ông Khánh lại sủa :
-
Hiếu lại đây anh bảo, cắm thử cho anh một giỏ hoa xem nào ?
Ơ
cái địt. Tôi muốn ngắm Trang cơ mà. Thằng chó này...