Tiếp tục với Chap 2 của truyện Hoa hồng xanh nào. Hấp dẫn quá ^^
Tiếp tục với Chap 2 của truyện Hoa hồng xanh nào. Hấp dẫn quá ^^
- Giật cả mình - tôi quay lại lầm bầm, lườm lườm nó.
- Hihi. Anh, em muốn mua hoa. Tiện thể cho em gửi tiền hôm qua
luôn - khẽ nghiêng cái đầu và xõa cái làn tóc ma mút của nó, nó cười với tôi. Tả
vậy thôi chứ cũng xinh lắm.
- Mua hoa gì ?
- Thằng kia, mày nói chuyện với khách kiểu đấy à ? Lão Khánh từ
trong chạy ra ngoài. Ơ cái địt bố đã làm cái đéo gì đâu. Rồi ổng quay qua tươi
cười với con nhỏ kia :
- Bé mua gì vào lựa đi bé.
- Dạ vâng ạ.
Thế là chúng nó dắt nhau vào trong. Tôi cũng lau kính xong rồi,
vào trong đổ xô nước rồi ra ngoài.
- Em muốn mua hoa hồng xanh anh ạ.
- À hoa hồng xanh hả. Hoa đó hiếm lắm đấy chỉ có vài chỗ bán thôi.
Chỗ của anh là chuyên nhập mấy loại hiếm hiếm về mà.
- Dạ vâng. Em cũng thích lắm mà không biết chỗ nào bán. May mà
tình cờ tìm được chỗ này. Em sẽ ủng hộ anh chị dài dài ạ.
- Anh chị cảm ơn em nha. Vậy em cho anh xin thông tin khách hàng
nhé, sau này sẽ có chương trình khuyến mãi cho khách hàng thân thiện nữa đó.
- Dạ vâng.
- What your name ? Ông anh tôi hí hửng, ổng đéo biết bà Quỳnh với
tôi đang nhìn ổng nãy giờ luôn, ghê thật.
- Dạ em tên Nhung. Nguyễn Hồng Nhung ạ.
- Ai chà tên hay tên hay. Trong tên có một chữ Hồng, lại còn thích
hoa hồng nữa. Tuyệt, quả là...
- Gì đấy ? - chị Quỳnh lườm ổng, hơi gằn giọng.
- Hả hả ? À có gì đâu, khách hàng là thượng đế mà. Thằng kia, xách
giỏ hoa ra cho bé Nhung đi mày.
Thế là tôi lon ton chạy lại mang cái giỏ hoa đưa cho nó. Con bé gửi
luôn cái tiền hoa hôm qua nữa.
- Hoa của Nhung nè - địt mẹ tôi phải cố giả nai trước mặt con dog
nhà tôi.
- Dạ em cảm ơn. Ai daaa - nó đưa cái tay ra cầm thì bị gai đâm
trúng.
- Bé bé có sao không ? Đưa chị xem nào ? - chị Quỳnh lấy vội hộp
bông dưới gầm tủ lên rồi hành hiệp trượng nghĩa, con nhỏ hơi nhăn mặt kiểu e ngại.
Đm con bánh bèo này.
- Sao mày chả cẩn thận gì thế thằng kia ? Làm người ta chảy máu rồi
kìa - con dog nhà tôi lại sủa.
Má, tôi đã làm cái đéo gì đâu cơ chứ ? Tại nó mà có phải tại tôi
đéo đâu. Đấy, xong xuôi, bông băng đầy đủ rồi nhé. Mày về nhanh đi con kia, mày
cứ ở đây là làm tao bị chửi thấy không ?
- Còn đứng đấy nữa, ra dắt xe cho em nó đi, cái thằng này.
- Biết rồi.
Tôi chạy ra dắt xe cho cái con bánh bèo này, vừa dắt tôi vừa lườm
nó, mà có vẻ nó đéo để ý thì phải :
- Em cảm ơn anh nha.
Cảm ơn cái lone, đéo cần mày. Tôi chỉ nghĩ vậy thôi chứ cũng chẳng
nói gì, xong tôi quay đít đi vào nhà.
- Từ sau nói chuyện với khách là phải lễ phép, thân thiện biết
chưa. Hài hước càng tốt. Mày mà cứ ăn nói cái kiểu đấy coi chừng tao.
- Em biết rồi - đấy, vừa thò mặt vào nhà đã nghe cải lương rồi. Cơ
mà ổng nói cũng đúng, thì từ sau mình đàng hoàng là được chứ gì, ghét vcl. Tại
con bánh bèo kia đấy, nhưng thôi mình là đàn ông con trai, chấp đéo gì, kệ mẹ
nó. Thế là xong một ngày làm việc như cái củ kiệu của tôi, so với hôm qua, nó
cũng đéo có gì đặc sắc, hôm qua thì ăn hộp xôi đéo khác hộp cứt, hôm nay thì
nghe cải lương cái đm. Tôi leo lên giường ngủ với hi vọng ngày mai sẽ thật vui
vẻ...
***
Lại một buổi sáng nữa ở SG. Rất tuyệt vời. Hôm nay không khí trong
lành hơn hôm qua. À nay cuối tuần nên ít xe cộ hơn hẳn, gánh hàng rong, tiếng mấy
thím rao hàng làm tôi thấy vui trong người lắm. Thôi rồi, điềm báo cho một ngày
làm việc hiệu quả, dìa diaaaa. Vẫn như hôm qua, tôi xí bùm công việc lau cửa
kính, tôi thích lau kính lắm, đéo hiểu tại sao nữa. Cầm cái bình xịt xịt lên
xong rồi lau lau, sau đó tôi há cái mồm thổi hờ hờ nhẹ nhẹ vào cái kính, xong lại
lau tiếp, rồi lại thổi, lại lau... đm vui vãi. Đang say sưa lau thì giọng nói
quen thuộc lại vang lên sau lưng, giọng con bánh bèo :
- Anh...
Biết ngay mà. Bộ mày yêu tao hay sao mà cứ me me cái giờ ông mày
lau kính là tới thả thính thế con kia, nhưng tôi sợ ăn chửi lắm, tôi đẹp trai
và tôi muốn trở thành người biết cách cư xử, nên tôi rất nhẹ nhàng, quay lại và
cười :
- Em tới mua hoa hồng xanh hả ?
- Dạ không. Hôm nay em dắt bạn đến ủng hộ quán, em cũng muốn cảm
ơn chuyện hôm qua.
À được đấy, cũng biết điều phết. A thấy rồi, bắt quả tang rồi nhé
con bánh bèo. Mày dắt bạn tới mua hoa, anh thấy bạn mày rồi. Đó là một con bé
khá xinh xắn với một chiếc áo free style trắng, giày thể thao và quần jeen ngắn
hơi rách rách. Má ơi trất vãi lone. Tôi sẽ đéo nói cho mấy ông biết là nó có
đôi mắt đẹp giấu sau hàng mi cong vút, chiếc mũi thon và đôi môi đỏ mọng quyến
rũ đâu, tại tôi đang chết lặng với cái vẻ đẹp đúng kiểu mà ăn là ghiền ấy. Chết
mẹ rồi, lúc này tôi lại bị thằng kupi bắn trúng phát nữa, tôi đéo né được. Con
Nhung cười với tôi rồi dắt bạn nó vào trong xem hoa, giới thiệu cho anh chị tôi
về khách vip tiếp theo. Không được, tôi muốn nhìn con nhỏ kia tiếp, đéo lau nữa,
tôi cất xô nước rồi hí hửng chạy ra, thân thiện và cute lắm nhé.
- Anh, hôm nay em dắt bạn đến ủng hộ quán của anh nè. Nó cũng
thích hoa lắm.
- Ối giời ơi, anh thích em rồi đấy - ông Khánh nham nhở cười cười.
- Khụ khụ, e hèm e hèm - chị Quỳnh ho sặc suạ, ông Khánh cũng im
luôn. Buồn cười vãi cứt .
- Bé tên gì thế ? Để chị lấy thông tin khách hàng nha, sau này sẽ
có khuyến mãi cho khách hàng thân thiết đấy.
- Dạ, em tên Trang.
- Trang muốn kiếm hoa gì vậy ?
- Dạ em muốn mua hoa Lan ạ.
- Ừ, hoa Lan bên chị nhiều lắm nhé. Hiếu ơi dắt bé Trang qua xem
hoa Lan đi em.
- Dạ dạ.
Hôm nay tôi rất là hí hửng, đấy bảo đéo sai mà. Hôm nay chắc chắn
là vui hơn hai hôm trước. Tôi dắt cả con bánh bèo với em Trang cute qua tham
quan cái dãy bán hoa Lan, chém gió và rất tự tin :
- Bên anh bán nhiều loại hoa lan lắm em. Lan rừng cũng có, lan
thành phố cũng có, cả hoa lan lai tạo cũng có luôn nha em. Đặc biệt là hoa này
nở rất lâu và không sợ bị héo, chỉ cần em tưới nước đầy đủ là được. Hoa bên anh
dễ nuôi, ăn tạp, không kén ăn như các loại hoa tiệm khác. Em có thể cho nó ăn uống
thoải mái mà không sợ nó bị mập, cho nó nhịn vài bữa nó cũng không gầy. Miễn là
em yêu thương nó, nó sẽ nở hoa. Bên anh còn có bảo hành trọn đời nữa nhé, hoa
héo cứ mang ra, anh đổi cho chậu hoa khác.
- Nói phét ít thôi thằng kia - chị Quỳnh tủm tỉm đằng sau rồi nhẹ
nhàng qua chỗ cái Trang.
- Em thích chậu nào ? Lan bên này lan cũ, lan mới chị để ở sau, để
chị dắt em qua xem nha.
- Dạ chị.
Xong ba đứa nó dắt nhau đi luôn, đéo thèm cảm ơn tôi nãy giờ quảng
cáo nữa. Quê vl. Trước khi đi con Nhung còn liếc tôi, cúi mặt xuống rồi cười nữa.
Cái địt bà nó cười tôi kia kìa, má ngại vãi cả đái. Mà kệ mẹ mày tao đéo quan
tâm, tao chỉ nhìn mỗi em Trang xinh tươi cá tính thôi. Bánh bèo cút đi.
Rồi ba đứa nó cũng dắt nhau quay lại với cái chậu hoa lan rừng.
Vài bông hoa sơ sinh mới được đẻ đang nằm e ấp, khép nép lại sau từng kẽ lá,
chúng ngủ say sưa như chờ đợi chủ nhân mới của mình đến đón, đánh thức dậy và
tô màu cho chậu hoa. Nói chung là người đẹp thì cầm cái đéo gì cũng thấy đẹp,
ngay cả khi Trang nó có cầm cái gì xấu vãi cả lone thì tôi vẫn thấy đẹp. Chưa
yêu nhé, đoạn này chưa yêu đâu, phản ứng bình thường của một thằng con trai khi
thấy gái xinh thôi.
- Tính tiền cho em đi chị.
- Ừ, à mà để cảm ơn bé Nhung giới thiệu cho chị một khách hàng nữa,
chị tặng em một chậu hoa hồng xanh nha.
- Dạ vậy sao được chị... con bánh bèo ngại ngại.
- Có gì mà không được. Em sắp là khách vip ở đây rồi còn gì. Đừng
ngại. Hiếu ơi lấy cho chị giỏ hoa mới về hôm qua đi.
- Dạ.
Nói rồi tôi hí hửng xuống lấy chậu hoa hồng xanh. Lần này tôi phải
gói lại cẩn thận cho con bánh bèo kia. Cơ hội đây rồi, cơ hội là đây chứ đâu.
Mình phải thật là thân thiện để Trang có cảm tình chứ, không thể để cái kiểu hỗn
xược như hôm qua gặp con Nhung được. Đấy, gói xong gọn gàng tôi đưa cho Nhung rồi
cười :
- Của em nè. Cảm ơn hai đứa nha. Lần sau nhớ tới ủng hộ - nói xong
tôi nhìn con Trang. À nó cũng nhìn tôi cười. Ối giời ơi, tim tao, tim tao ơi
mày nhảy mẹ đi đâu mất rồi. Thôi mất mẹ tim rồi, hay thôi Trang ơi em vào đây
ngồi luôn đi anh đéo cần tim nữa. Vừa nghĩ tôi lại vừa cười, thích vãi cả ra,
hihi gái xinh cười với mình đéo thích mới lạ ấy. Nhưng tôi phải cố lấy cái vẻ đẹp
trai và hơi lạnh lùng ra để giấu đi cảm giác sung sướng, ai lại bày tỏ hết ra
ngoài thì thua ngay từ vòng gửi xe rồi. Xong, tôi hí hửng chạy ra dắt xe cho
hai em, tôi dắt xe cho Trang trước , vui lắm luôn ý :
- Em cảm ơn nha - Trang cũng nhìn tôi rồi cười. Một nụ cười rất tự
nhiên. Em cảm ơn tôi mà tôi cứ tưởng em bảo em yêu anh nhiều lắm, phê vcl. Mà
suýt quên, tôi tỉnh dậy và chạy lại dắt xe cho Nhung bánh bèo nữa. Tôi vẫn vui
vẻ, thân thiện chủ yếu là cho Trang thấy tôi là một anh chàng tốt bụng thôi.
- Em cảm ơn anh - Nhung cũng nhìn tôi rồi cười.
Kệ mẹ mày chứ, nhìn mặt bố giống đang quan tâm không ? À giống hả
? Bố quan tâm Trang thôi cái con ảo tưởng ạ. Tôi cứ đứng ngoài đấy, hí hửng hí
hửng nhìn Trang đi khuất, tôi vẫn cứ đứng nhìn như thằng tâm thần ngoài đấy :
- Cái địt mẹ, mày tính đứng đó đến bao giờ thằng ôn con kia...
Má hết hồn. Ông Khánh ra ngoài , châm điếu thuốc rồi nhăn cái mặt
lườm tôi.
- Hihi, em đứng tiễn khách giúp anh thôi mà.
- Đéo cần mày, từ sau tao tự ra tiễn hai em đấy. Mày lo việc của
mày đi kìa.
- Khó khăn quá. À mà anh
- Gì ?
- Hồi xưa anh tán chị Quỳnh kiểu gì vậy ?
Ổng quay qua nhìn tôi, cười đểu :
- Sao tự nhiên lại hỏi thế , à biết rồi nhé
- Tự nhiên tò mò thôi, ngáo đá à ?
- À rồi rồi. Nói sao ta, chuyện này kể ra thì dài lắm.
- Thì địt mẹ nói ngắn gọn thôi, cái đm...