Ở Equalizer 1, người xem biết đến Mc Call (Denzel Washinton) với những màn cận chiến thần thánh thì ở phần 2 này, đạo diễn đặt ông vào...
Ở Equalizer 1, người xem biết đến Mc
Call (Denzel Washinton) với những màn cận chiến thần thánh thì ở phần 2 này, đạo
diễn đặt ông vào một cuộc sống thường nhật hơn, phải lao động kiếm sống, dằn vặt
về người vợ cũ cũng như tìm kiếm bản ngã của chính mình thông qua những cuốn
sách mà ông đọc mỗi khi rảnh rỗi. Tất nhiên, với bản tính luốn giúp đỡ những
con người “tình cờ”, vẫn có những trận đấu đẹp mắt, đem lại công bằng cho xã hội.
Câu chuyện sẽ khá chậm chạp ở 45 phút
đầu, có thể sẽ dài dòng, gây buồn ngủ cho một số khán giả vì chỉ loanh quanh với
một ông lão có dấu hiệu bị “lẫn”, anh chàng sinh viên người da màu trọ cùng dãy
với Mc Call… nhưng cá nhân mình thấy nó khá giống cuộc sống của nhân vật chính
- cô đơn, lặng lẽ.
Và rồi cao trào của phim dần được đẩy
lên bằng hình ảnh của cơn bão đang tiến dần vào nước Mỹ, người bạn thân của ông
gặp biến cố bất ngờ. Ông phải tìm kiếm các đầu mối, điều tra thủ phạm và dẫn đến
tình tiết bất ngờ, tạo bước ngoặc của phim cũng như giải đáp được thắc mắc về
những kỹ năng chiến đấu siêu đẳng mà ta đã biết. Riêng nhân vật phản diện đánh
giá đã làm tròn vai chứ không có gì nổi bật, khán giả có thể đoán được vì tuyến
nhân vật quá ít nên dễ suy đoán và đoạn hành động cuối lại khiến khán giả liên
tưởng đến Rambo 1.
Điểm cộng của bộ phim là đưa Mc Call
trở về gần hơn với cuộc sống khi phải đi tìm cân bằng giữa nội tâm, cuộc sống,
đặc biệt là về người vợ quá cố của mình; các đòn thế có vẻ ít “ảo” nhưng vẫn rất
gọn, đẹp mắt. Đặc biệt, đạo diễn đã lồng ghép nhiều hình ảnh mang tính tượng
trưng như cơn bão, sóng biển đập vào vách đá và cuốn trôi tất cả ra biển, bức
tranh tường… Trong làn sóng ủng hộ người da màu thì việc xây dựng mô-típ anh
hùng da màu như Black Panther là hiển nhiên nhưng đạo diện đã biết tiết giảm để
Mc Call người thường hơn, nhân ái hơn cũng như càng khẳng định khả năng diễn xuất
bậc thầy của D. Washington.
Với thời lượng trầm lắng của 45 phút
đầu như đã nói ở trên thì đây cũng là điểm trừ, dễ gây nhàm chán nếu như chưa từng
xem phần 1. Quá nhiều tiểu tiết, câu chuyện đời thường đan xen nên mạch phim
hơi vụn, sẽ khiến nhiều người tự hỏi đây là thể loại tâm lý hay hành động; vì để
nhân vật chính đời thường hơn nên đạo diễn tiết chế khá nhiều màn đánh đấm nên
ít nhiều làm phim không thật mãn nhãn.